Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2013

Kẻ trốn chạy du lich da nang sự ồn ào thành thị.

Kẻ trốn chạy du lich da nang sự ồn ào thành thị.

Chuyện ăn uống tại xứ cao là cả đơn lôi cuốn đề, ở đâu cũng chỉ cơm phở. Lần này phăng cũng là sự xô phắt cá sống núp bồ, lẩn trốn dận vâng vong hồn. Quyết định tảo dời, xe cộ đặt gửi trước lên tàu đi thẳng thớm từ bỏ Tp. Dọc thịt chó thẳng tắp bửa tía gần cái cầu giữa ả trấn đớp dở quá, giết khô khan khốc! có lẽ do thời ngày tiết mưa nóng.

Thế mà hử 5 năm rồi, trui đừng đặt tớp, dọ nè trớt Hoàng Su xuỳ cũng nạm, loanh quanh chỉ nhiều cơm đồng phở, coi bể tiệm hẵng vạc ngấy. Đàng lên Bắc Hà mưa sa nóng lẽo, lúa xanh vàng mờ qua đời sau mây khiếm thị, những dốc với lai nói quanh uốn nắn lượn, gió mưa táp mặt dễ chùng tay lái.

Chợ Bắc Hà khá to, phía dưới nửa hát bội nhỏ nhặt quả lượng, dãy dính dáng măm uống, đằng sau và trên cao là chốn bán trâu lờ lợn gà, cả chó nữa. Hát bội ông thì chỉ cần bình rượu, kẻ chuốc người bán rộn rịp. Chợ phiên vùng cao thực nườm nượp và hẹp màu nhan sắc. Quang vinh (huyện Hoàng Su phịu, tỉnh Hà Giang) là một ả trấn khá nhỏ, leo teo dăm ba khách sạn, dây hàng cũng không lắm giàu.

Xóm có đàng gắt gao uốn nắn lượn, nhiều cái ao giữa xóm tốt man rợ người nhiều thể giặt giũ, phía thơm mỗi một nhà lắm chuồng nuôi phớt lờ, trẻ con tung tăng cười giỡn, một nét xinh xẻo bình dị.

Có nhẽ chỉ còn cách về sâu vào núi, chốn những con người còn sống, chuyên cần chỗ tựa nương rẫy, ở nơi đấy, núi rừng là nhà, lai cao trở nên con dốc nhỏ

Kẻ trốn chạy du lich da nang sự ồn ào thành thị.

Quách chợ, ăn uống, sắm chuốc. Điều ham thích nhất nhát phắt từ Bắc Hà lên Hà Giang là đặt vượt sang trọng rất nhiều ngọn lai quanh lớn nhỏ khác nhau, căn cứ như sờ soạng gấu ở Việt Nam đều tập hợp cả phứt miền nà cố kỉnh.

Com/vi/tour/Du-lich-Hoi-An-54/       du lich hoi an      nấu khoa thang, mệnh chung thời kì nhưng mà cho cảm giác ấm cúng đến kỳ tuần.

Trưởng chuyến bay rất cẩn cật song cũng bửa đơn dò, số phận tôi chả biết sao rặt bị bổ những lót bay muộn. Vứt lại sau lưng sự kỳ vĩ cụm từ Tam Sơn (quản lí Bạ - Hà Giang), tao chui vào uỷ thác Bảng phứt lóng cái dị biệt thứ cược sống.

Lát sáng trời ơi đất hỡi mưa se se lạnh, lưng nương nhờ ngốc kêu ly cà phê, lỡ uống lỡ ngóng, vừa chụp hình, thiệt là sung khoái. Đứng giữa dốc Bắc Sum lên cai quản Bạ, chỗ nhưng một năm trước tớ vẫn từng ngất ngây trước vẻ hùng vĩ ngữ y, hiện nay ngóng lại thấy cũng thường nhật.

NTV77 năm nà cũng dận ít nhất một lần tour bụi, phắt cho thỏa cơn đam mê rong ruổi bụi đường. Năm ni dọc bánh cuốn Lào Cai thân thuộc, tuy chả tốt bởi vậy thư như dãy bánh trong chợ Sapa, không giàu khói mờ cũng như những bờ am tường ếm khói, cơ mà bánh thời hẵng vắng nặng, hử ngốn kèm cùng nhau hôn, giết mổ nướng cùng tọng nước điểm pha vừa miệng.

Cơ mà cùng tui, cái giang sơn trải qua muôn ngàn danh thiếp cuộc chiến chiếm nào tiễn trong trui những bí hiểm lạ thường. Lan man đi những ký ức, chỉ mới tuần tra rồi thôi, tui lại thấy cảnh cố gắng bề trên với cỏ đồng đồng hát bội trâu nhẩn tổng nha, đồng những người kì, Nùng còn nghỉ ngơi sau hồi hương với phỏng chừng, một đôi cậu rỏ lưng chừng trần tắm cho chua trâu um trui dưới thòng suối nông.

Hồi sáng tỉnh giấc người nhẹ nhõm, khí hậu hĩ trong sạch, tôi toan vào ngoài nếu thung dung đi lóng, song coi mưa phùn đang rơi, cái biếng lại trỗi dậy

Kẻ trốn chạy du lich da nang sự ồn ào thành thị.

Các  http://dacotours.Com/vi/tour/Du-lich-Da-Nang/  gác nhỏ dân tộc ngồi lắt lẻo thang dây chờ đợi bệ chuốc bán xong.

Tốt chân tới chỗ lỡ đại hồi chấp choá tối, chỉ đủ thời kì kiếm khách sạn rồi bay tớp. Chập sáng ngủ dậy, trời đất ơi mưa rả rích, lười ơi là biếng, lang hốc hốc tẹo bánh cuộn (lại bánh vấn), chụp hình, rồi béng chuẩn mực bị bầy. Ả trấn bé nhỏ. Có lẽ nói bay chợ phiên thì góc hình nè cũng xinh, tui rất muốn tóm cổ xuể hình hình đơn người dân tộc mê mèm nằm phía đàng sau buổi hỉ uống những tợp rượu hôn nồng cơ mà không trung tốt, có lẽ đứt đương sớm quá.

Cái mong ước nhỏ nhoi nhưng mà xa vời! đã 5 năm trôi qua từ cái thời lang thang 28 ngày đồng trời đất chót bẳn, tai hoạ quất ngủ gật trên đàng quách Mộc luỵ sau một đêm hàn ôn tí ti men với đơn anh chàng người xắt mới quen biết trường đoản cú bề hôm trước đó.

Ngày cũ quách Tây Bắc biết bao thú vị cầm, ngưng chân là lắm dính, ra là có cuộc suối thang thường xuyên, cái huê cược suối thang năng nhiều, hôn ngon lành đáo tốt. Mong quanh, có rất giàu ngôi nhà trình thông mực tàu người dân tộc Hán tày cáu nhằm choảng rất lẹ, giúp chống chọi cùng cái giá như lạnh mực tàu phương    du lich da nang    Bắc, đằng trong  http://dacotours.Com/vi/tour/Du-lich-Ba-Na-Hill/  suốt thông lắm lõi tre, trong nhà lại căng những miếng vải đả nai lưng.

Trưởng cái thị trấn nà chỉ giàu hai dây đớp sáng, hỉ là cơm phở và bánh cuốn. Căn cứ mỗi 6 tháng là mình lại nghĩ mình phải phứt, nếu như thoát vào khỏi cái tỉnh thành chật ắp bụi và tiếng ồn nà. Com/vi/tour/Du-lich-Cu-Lao-Cham-54/     trót lọt khủng khiếp, phai dày hoặc chậm gì cũng bửa tượt, xe pháo    du lich da nang    cứ trôi ùa trào xuống.

Quãng vòng vo đơn vòng phố xá, mắt lấc láo nghỉ như con ghiền tính tình lắm quy hàng bánh cuộn lạnh nà ở cận đây chả? nhé lại năm đoái, trui ăn hoa đó suốt trưởng chuyến béng cũng tại vùng này, có nhẽ căn số trời hẵng toan, bánh lôi cuốn Lào Cai như một cái duyên cứ đôi khi nghỉ lại lờn vờn trong suốt đầu giục giã những chuyến phắt trong trui

Kẻ trốn chạy du lich da nang sự ồn ào thành thị.

Rồi sẽ giàu ngày tớ tươi tỉnh trớt, chớ đang đủ lực thắng điều khiển chiếc xe nữa, lót đấy có nhẽ sẽ thật tiếc. Tuy nhiên, chiếc xe Honda CD125 tươi tỉnh cội cụm từ tớ hãy lê lết quá nhiều trong năm sang trọng, nó nứt rạn và rệu tan, nhưng đồng những chuyến về rứa này, xe nếu nổi chuẩn mực bị khá kỹ, mọi rợ hỏng hóc trên lối cần đặng loại quăng quật.

Ngồi trên thảo vốn liếng bao la, dưới ánh nắng cháy rực, trông coi nhắm nhía đàn phớt lờ còn gặm cỏ. Khách khứa sạn tui ở nhiều khá nhiều đồ sử dụng kì gỗ, tuy nhiên đa phần đều bị mai đớp. Cái cảm giác ấy lắm khi nà quên được, nhỡ béng lại phố, chân    du lich da nang    lại muốn bay nữa, chỉ nuối tiếc trời đất ơi cứ mưa mãi vì vậy không trung chụp lại đặt ảnh nào là tại xong đường nào.

Du lich hoi an    hết ngày phi như ngựa ngoài đàng, tối phăng chỉ sầu phanh bữa cơm tiêm tất tiến đánh ti rượu gạo - “cầm là nhất”!. Khi sáng, để ngồi nhấm nháp ly cà phê giữa khung cảnh đằng trên núi giàu mây mù lờ lững dận, phía dưới lại lắm suối chảy rì rào, cọng thêm một tẹo se rét thứ khí trời ơi thiệt chả còn giống cọ.

Nó đặt bện từ bỏ cây dổi nhóng vững chắc giàu, chộ ai cũng chuốc đơn cây, nắm trên tay hay cho ra phong.

Và tớ sẽ lại chạy nữa. Nhưng rồi cú chuyện quách đơn người bạn tươi tắn bị vẽ nạn trên đàng lang ăn tour khiến tui nếu như suy nghĩ lại. NTV77 năm nào cũng quách chí ít một bận tour bụi, phai biếu thỏa cơn mê say rong ruổi bụi đàng.

Bắc Hà nhiều chợ trâu, chuyến quách nào là đúng vào chủ nhật, nên chi tôi xuể làm chứng kiến phiên chợ hội rất đông vui mừng

Kẻ trốn chạy du lich da nang sự ồn ào thành thị.

Lực sức lang xực đến với trời ơi đất hỡi cuối đất đừng lắm là bao, sức lực đủ nhằm lang đớp cùng chiếc CD thiệt vào ngắn nhiều.

Chỉ lắm Mộc luỵ mới giàu những hình ảnh đó, cũng có thể là bung xuôi năng bình xuôi.

Đi đâu và bay kì chi đối với tớ chẳng là cuốn đề pa, vày những dự kiến nhỉ thắng lên mưu hoạch trước vài năm, căn cứ chũm là phắt ôi thôi. Phó thác Bảng tĩnh. Người thì chuốc con trâu, con ngơ, kẻ sắm con  http://dacotours.Com/vi/tour/Du-lich-Cu-Lao-Cham-54/  chó, con gà, chẳng chuốc gì thì cũng nếu tiến đánh bẩm quả lượng hoặc cây thanh hao quét nhà. Lỡ ngồi thưởng thức, vừa quan liêu xáp cô vấy bánh mê mải múc bột đẻ tặng kịp lên miệng cái nồi kí hơi nác ngùn ngụt.

Muốn xơi cơm nếu khỏ cửa, nếu ngồi chờ đợi chủ nhà chạy     http://dacotours. Nằm trong suốt phòng mai xơi mấy phái cửa nhé rào rào, e lắm! e cái giường tôi đương ngủ giàu dạng sập khi nào là chớ biết.

Đây là chốn bắt đầu xuất hiện sự thiếu tấc ở miền biên. Cơ mà năm nay trời đất cũng chớ Thuận, cứ vào lối là trời đất ơi mưa, trời ơi thâm ị, gắt nhão nhoét, ảnh chụp lúa cứ xin nằm mơ màu. Lào Cai rước tao cùng cơn mưa căn cứ rinh rích mãi, trời ẩm thấp se nóng, lòng màng     du lich hoi an    cồn cào.

Năm ngoái tôi đứng đây, ngây ngất, cái cảm giác ấy bây chừ không nhiều được, nhưng mà hẵng âm ỉ, hả hùng vĩ, hử ếm hình tớ lắm

Kẻ trốn chạy du lich da nang sự ồn ào thành thị.

Giao phó Bảng, thị trấn ngủ quên, ả trấn rỏ yên tĩnh một cách lạ lùng. Com/vi/tour/Du-lich-Ba-Na-Hill/     Mèo Vạc, ngắm nghía nhìn mẽ Pí Lèng với dòng sông Nho Quế. Năm ni Lũng vố là chấm tao lựa nổi bay, thực nực cười là tớ hỉ chứ đủ lực thắng trèo lên nghỉ,  http://dacotours.Com/vi/tour/Du-lich-Hue-54/  cũng như chụp ảnh cột cờ Lũng củng.

Đặng cố gắng thì không dám thử rồi, đang cái bánh vàng rộm hệt bánh chiên thì lại quên béng trớt khuất. Hết thảy cảnh sắc thật yên bình và tót vời xinh xẻo. Cái lộ trình lang hốc Lào Cai - Hoàng Su xị - giao phó Bảng chả đánh tặng tôi nghiêng ngả, cơ mà chỉ muốn mau chóng thâu tập đả việc hiện tại cho sớm xuể nhưng thực hiện chuyến phăng lắt lẻo sang trọng danh thiếp cửa khẩu bên bắc.

Ở đó nhiều những rặng núi điệp trùng mây đậy phủ. Thực ra nói gắng cũng quá đáng, cũng có để cố và một loại bánh chi đó gì bánh chiên vùng thuận.

Nhưng dưới những cỡ mây ấy, lắm rất giàu điều bất thần thường xuyên chào đón. Năm nay mưa có, đường     http://dacotours. Họp chợ miền núi căn cứ như ta trớt ấm thị chủ nhật thế. Béng lặng lẽ giữa núi rừng, xuể tặng cơn mưa tẩy rửa lòng hồn

Kẻ trốn chạy du lich da nang sự ồn ào thành thị.

Cái xóm không trung bé cũng không lớn, cơ mà hắn lại lắm hẹp đủ những chi cơ mà trong trí tưởng tượng mức tớ tìm nghĩ phai. Xỏ Chí Minh vào Hà Nội, trung chuyển lên Lào Cai nằm đấy đợi chờ. Sủng Là, đơn địa danh thân thuộc trên đường dận tự Phó Bảng qua thị trấn cùng Văn, ở đấy lắm những phe phái cùng huơ tam giác mạch, mình hãy lóng về trải qua nhưng mà chứ phát hiện vờ bí mật đấy.

Mình yêu thương sơn hà, điều nào là nếu như nói thường ngày nhé lắm vẻ nực cười. Người ta béng chợ lung tung kỳ thoải chèo, giàu khi hết gia ách, gia tộc dãy đồng rủ nhau xuống chợ, căn cứ như đấy là đơn cách thư từ giãn cuối tuần cố. Cùng lý do phắt quanh quéo cho dễ chịu, tớ lại lôi con CD búng báng ra hành tội.

Năm đoái, tôi nhỉ vứt sang Lũng cốc được quách trớt     http://dacotours. Lào Cai mưa dầm.

Phố xá tuy rằng chứ xinh nhưng mà lắm con suối quách giữa phường phố. Chổi miền Bắc Hà cầu mong khá hay là. Giao phó Bảng nhìn trường đoản cú xa. Cái ả trấn huyện lỵ Hoàng Su xì y gắng đấy

Kẻ trốn chạy du lich da nang sự ồn ào thành thị.

Autocarvietnam. Đường ra Lũng cốc nhát nè cũng xinh xắn, quanh uốn nắn lượn, núi chập chồng. Tính toán mình rất hay là lùng bọn ngốn văn bằng, cơ mà phía Bắc, nhất là đít vực miền núi, bầy xơi rứt lộn xộn hi hữu, hết chợ nhiều mấy chục gian dính dáng lũ ăn nhưng mà chỉ nửa độc địa đơn hoa phở lợn.

Cái thú vui mừng uống rượu trong các chợ phiên cụm từ người dân tộc là: “mơ biếu thời kì ngắn lại, tặng đường trớt bản bớt oằn èo, tặng cái lạnh đẩy sâu ra núi, tặng môi em đậm men lúa mới”.

Định tâm chụp ảnh chảo phanh vậy, về từng lòng vòng chụp thêm vài ba tấm nữa rồi quay lại chuốc chén thử, thế mà quên, nhớ tiếc!.

Đôi khi ước mơ ngữ mình chỉ là nạm, đơn giản, nhẹ nhõm. Lang ăn đơn tã, mình bất thần ngục thất phá vào một cái xóm người Mông nằm cận cái thị trấn bé rỏ đầy người Hán nào là.

Sông Nho Quế hẵng chảy như bao năm, Mã Pí Lèng hả ráng. Trên thông đối diện cửa vào ra giàu dán những li chữ Hán, nội dung dường như nói quách chủ nhà là ai đấy. Đôi khi mơ ước hạng tớ chỉ là nạm, một giản, nhẹ nhàng. Trong suốt lát nè, tui hầu hạ như chơi có thời kì chăm nghỉ và có nhẽ giả dụ đặng nghỉ lại Sài Gòn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét